Mục lục
11 quan hệ: Bính âm Hán ngữ, Cố Cung (Bắc Kinh), Chữ Hán, Cung Càn Thanh, Hoàng Đế, Ngai vàng, Nhà Minh, Nhà Thanh, Rồng Trung Hoa, Thuận Trị, Tiếng Mãn.
- Cố Cung Bắc Kinh
- Kiến trúc Nhà Minh
- Kiến trúc Nhà Thanh
Bính âm Hán ngữ
Phương án bính âm Hán ngữ (giản thể: 汉语拼音方案, phồn thể: 漢語拼音方案, Hán Việt: Hán ngữ bính âm phương án, bính âm: pīnyīn), nói tắt là bính âm hoặc phanh âm, là cách thức sử dụng chữ cái Latinh để thể hiện cách phát âm các chữ Hán trong tiếng phổ thông Trung Quốc, tác giả là Chu Hữu Quang.
Xem Điện Thái Hòa (Bắc Kinh) và Bính âm Hán ngữ
Cố Cung (Bắc Kinh)
Tử Cấm thành (紫禁城) Bắc Kinh, Trung Quốc hay Cố Cung (故宮) (theo cách gọi ngày nay), nằm ngay giữa trung tâm thành phố Bắc Kinh trước đây, là cung điện của các triều đại từ giữa nhà Minh đến cuối nhà Thanh Trung Quốc.
Xem Điện Thái Hòa (Bắc Kinh) và Cố Cung (Bắc Kinh)
Chữ Hán
Từ "Hán tự" được viết bằng chữ Hán phồn thể và chữ Hán giản thể Chữ Hán, hay Hán tự (chữ Hán phồn thể: 漢字, giản thể: 汉字), Hán văn (漢文/汉文), chữ Trung Quốc là một dạng chữ viết biểu ý của tiếng Trung Quốc.
Xem Điện Thái Hòa (Bắc Kinh) và Chữ Hán
Cung Càn Thanh
Cung Càn Thanh (chữ Hán: 乾清宫; bính âm: qiánqīng gōng; Mãn Châu: ᡴᡳᠶᠠᠨ ᠴᡳᠩ ᡤᡠᠩ kiyan cing gung) là một cung điện trong Tử Cấm Thành tại Bắc Kinh, Trung Quốc và là một trong Hậu Tam Điện (hai điện còn lại là điện Giao Thái và cung Khôn Ninh, tọa lạc ở trên cùng phía bắc của Tử Cấm Thành.
Xem Điện Thái Hòa (Bắc Kinh) và Cung Càn Thanh
Hoàng Đế
Hoàng Đế (Trung phồn thể: 黃帝, Trung giản thể: 黄帝, bính âm: huángdì), còn gọi là Hiên Viên Hoàng Đế (轩辕黃帝), là một vị quân chủ huyền thoại và là anh hùng văn hoá của Văn minh Trung Hoa, được coi là thuỷ tổ của mọi người Hán.
Xem Điện Thái Hòa (Bắc Kinh) và Hoàng Đế
Ngai vàng
Ngai vàng của nhà Nguyễn, Việt Nam Ngai vàng (hay còn gọi là ngai rồng, ngôi báu, cửu đỉnh) là một loại ghế được chạm trổ tinh xảo, được nạm các loại ngọc quý, dát vàng và trang trí điêu khắc tinh vi được đặt nơi trang trọng nhất trong chính điện hoặc sảnh lớn để dành cho vị Hoàng đế, vị vua hoặc nguyên thủ quốc gia ngồi mỗi khi thiết triều hoặc tiếp kiến trong những dịp quan trọng.
Xem Điện Thái Hòa (Bắc Kinh) và Ngai vàng
Nhà Minh
Nhà Minh (chữ Hán: 明朝, Hán Việt: Minh triều; 23 tháng 1 năm 1368 - 25 tháng 4 năm 1644) là triều đại cuối cùng do người Hán kiến lập trong lịch sử Trung Quốc.
Xem Điện Thái Hòa (Bắc Kinh) và Nhà Minh
Nhà Thanh
Nhà Thanh (tiếng Mãn: 15px daicing gurun; Манж Чин Улс; chữ Hán:; bính âm: Qīng cháo; Wade-Giles: Ch'ing ch'ao; âm Hán-Việt: Thanh triều) là một triều đại do dòng họ Ái Tân Giác La (Aisin Gioro) ở Mãn Châu thành lập.
Xem Điện Thái Hòa (Bắc Kinh) và Nhà Thanh
Rồng Trung Hoa
Rồng Trung Quốc (chữ Hán phồn thể: 龍 chữ Hán giản thể: 龙 âm Hán Việt: long) là một loài động vật truyền thuyết.
Xem Điện Thái Hòa (Bắc Kinh) và Rồng Trung Hoa
Thuận Trị
Hoàng đế Thuận Trị; Mãn Châu: ijishūn dasan hūwangdi; ᠡᠶ ᠡ ᠪᠡᠷ ey-e-ber ǰasagči 'harmonious administrator' (15 tháng 3, 1638 – 5 tháng 2, 1661), tức Thanh Thế Tổ (清世祖), họ Ái Tân Giác La, tên Phúc Lâm, là hoàng đế thứ ba của nhà Thanh và là hoàng đế Mãn Châu đầu tiên cai trị đất nước Trung Hoa, từ 1644 đến 1661.
Xem Điện Thái Hòa (Bắc Kinh) và Thuận Trị
Tiếng Mãn
Tiếng Mãn Châu hay Tiếng Mãn, thuộc họ ngôn ngữ Tungus, là tiếng mẹ đẻ của người Mãn Châu ở vùng Đông Bắc Trung Quốc và từng là một trong những ngôn ngữ chính thức của triều đại nhà Thanh (1636-1911).
Xem Điện Thái Hòa (Bắc Kinh) và Tiếng Mãn
Xem thêm
Cố Cung Bắc Kinh
- Bảo tàng Cố cung
- Cung Càn Thanh
- Ngọ Môn (Bắc Kinh)
- Thiên An Môn
- Tử Cấm Thành
- Điện Thái Hòa (Bắc Kinh)
Kiến trúc Nhà Minh
- Cung Càn Thanh
- Gia Dục quan
- Hoành thôn
- Ngọ Môn (Bắc Kinh)
- Tây Đệ
- Thiên An Môn
- Thiên Kinh
- Thiên Đàn (đền)
- Tử Cấm Thành
- Điện Thái Hòa (Bắc Kinh)