18 quan hệ: Bắc Chu, Bắc sử, Bắc Tề, Bắc Tề Ấu Chúa, Bắc Tề Hậu Chúa, Bắc Tề Hiếu Chiêu Đế, Bắc Tề Phế Đế, Bắc Tề thư, Bắc Tề Vũ Thành Đế, Bắc Tề Văn Tuyên Đế, Cao Hoan, Chữ Hán, Hộc Luật Kim, Hộc Luật Quang, Hộc Luật Tiện, Lịch sử Trung Quốc, Mục Hoàng Hoa, Tư trị thông giám.
Bắc Chu
Tây Lương. Bắc Chu (tiếng Trung: 北周) là một triều đại tiếp theo nhà Tây Ngụy thời Nam Bắc triều, có chủ quyền đối với miền Bắc Trung Quốc từ năm 557 tới năm 581.
Mới!!: Hộc Luật hoàng hậu (Bắc Tề Hậu Chúa) và Bắc Chu · Xem thêm »
Bắc sử
Bắc sử (北史) là một quyển sách trong Nhị thập tứ sử do Lý Đại Sư viết từ năm 386 tới 618.
Mới!!: Hộc Luật hoàng hậu (Bắc Tề Hậu Chúa) và Bắc sử · Xem thêm »
Bắc Tề
Tây Lương. Bắc Tề (tiếng Trung: 北齊; Běiqí) là một trong năm triều đại thuộc Bắc triều trong lịch sử Trung Quốc.
Mới!!: Hộc Luật hoàng hậu (Bắc Tề Hậu Chúa) và Bắc Tề · Xem thêm »
Bắc Tề Ấu Chúa
Cao Hằng (570–577), trong sử sách thường được gọi là Bắc Tề Ấu Chúa (北齊幼主), là một hoàng đế có thời gian trị vì ngắn ngủi của triều đại Bắc Tề trong lịch sử Trung Quốc.
Mới!!: Hộc Luật hoàng hậu (Bắc Tề Hậu Chúa) và Bắc Tề Ấu Chúa · Xem thêm »
Bắc Tề Hậu Chúa
Bắc Tề Hậu Chúa (北齊後主, 557–577), tên húy là Cao Vĩ (高緯), tên tự Nhân Cương (仁綱), đôi khi được đề cập đến với tước hiệu do Bắc Chu phong là Ôn công (溫公), là hoàng đế thứ 5 của triều đại Bắc Tề trong lịch sử Trung Quốc.
Mới!!: Hộc Luật hoàng hậu (Bắc Tề Hậu Chúa) và Bắc Tề Hậu Chúa · Xem thêm »
Bắc Tề Hiếu Chiêu Đế
Bắc Tề Hiếu Chiêu Đế (chữ Hán: 北齊孝昭帝; 535–561), tên húy là Cao Diễn (高演), tên tự là Diên An (延安), là hoàng đế thứ ba của triều Bắc Tề trong lịch sử Trung Quốc.
Mới!!: Hộc Luật hoàng hậu (Bắc Tề Hậu Chúa) và Bắc Tề Hiếu Chiêu Đế · Xem thêm »
Bắc Tề Phế Đế
Bắc Tề Phế Đế (chữ Hán: 北齊廢帝Bắc Tề trong lịch sử Trung Quốc. Ông là con trai cả của hoàng đế khai quốc là Văn Tuyên Đế Cao Dương, và đăng cơ sau khi cha qua đời vào năm 559. Tuy nhiên, do ông còn nhỏ tuổi, các quan trong triều đã tranh giành quyền lực, và vào năm 560, thúc phụ của Phế Đế là Thường Sơn vương Cao Diễn đã sát hại Dương Âm và đoạt lấy quyền lực, và ngay sau đó đã phế truất Cao Ân và đoạt lấy ngai vàng, trở thành Hiếu Chiêu Đế. Năm 561, lo sợ trước hậu hoạn một khi Phế Đế lại lên ngôi, Hiếu Chiêu Đế đã bí mật giết chết Phế Đế.
Mới!!: Hộc Luật hoàng hậu (Bắc Tề Hậu Chúa) và Bắc Tề Phế Đế · Xem thêm »
Bắc Tề thư
Bắc Tề thư (chữ Hán giản thể: 北齐书; phồn thể: 北斉書) là một sách lịch sử theo thể kỷ truyện trong 24 sách lịch sử Trung Quốc (Nhị thập tứ sử) do Lý Bách Dược đời Đường viết và biên soạn vào năm Trinh Quán thứ 3 (năm 629), đến năm Trinh Quán thứ 10 (năm 636) thì hoàn thành.
Mới!!: Hộc Luật hoàng hậu (Bắc Tề Hậu Chúa) và Bắc Tề thư · Xem thêm »
Bắc Tề Vũ Thành Đế
Bắc Tề Vũ Thành Đế (北齊武成帝) (537–569), tên húy là Cao Đam/Cao Trạm (高湛), biệt danh Bộ Lạc Kê (步落稽), là hoàng đế thứ tư của triều đại Bắc Tề trong lịch sử Trung Quốc.
Mới!!: Hộc Luật hoàng hậu (Bắc Tề Hậu Chúa) và Bắc Tề Vũ Thành Đế · Xem thêm »
Bắc Tề Văn Tuyên Đế
Bắc Tề Văn Tuyên Đế (北齊文宣帝) (526–559), tên húy là Cao Dương (高洋), tên tự Tử Tiến (子進), miếu hiệu là Hiển Tổ, là vị hoàng đế khai quốc của triều đại Bắc Tề trong lịch sử Trung Quốc.
Mới!!: Hộc Luật hoàng hậu (Bắc Tề Hậu Chúa) và Bắc Tề Văn Tuyên Đế · Xem thêm »
Cao Hoan
Cao Hoan (chữ Hán: 高歡; 496 - 547) là một quân phiệt thời Nam-Bắc triều (Trung Quốc).
Mới!!: Hộc Luật hoàng hậu (Bắc Tề Hậu Chúa) và Cao Hoan · Xem thêm »
Chữ Hán
Từ "Hán tự" được viết bằng chữ Hán phồn thể và chữ Hán giản thể Chữ Hán, hay Hán tự (chữ Hán phồn thể: 漢字, giản thể: 汉字), Hán văn (漢文/汉文), chữ Trung Quốc là một dạng chữ viết biểu ý của tiếng Trung Quốc.
Mới!!: Hộc Luật hoàng hậu (Bắc Tề Hậu Chúa) và Chữ Hán · Xem thêm »
Hộc Luật Kim
Hộc Luật Kim (chữ Hán: 斛律金, 488 – 567), tên tự là A Lục Đôn, người bộ tộc Hộc Luật, dân tộc Sắc Lặc ở Sóc Châu; tướng lĩnh, khai quốc công thần nhà Đông Ngụy, Bắc Tề trong lịch sử Trung Quốc.
Mới!!: Hộc Luật hoàng hậu (Bắc Tề Hậu Chúa) và Hộc Luật Kim · Xem thêm »
Hộc Luật Quang
Hộc Luật Quang (chữ Hán: 斛律光, 515 – 572), tên tự là Minh Nguyệt, người bộ tộc Hộc Luật, dân tộc Sắc Lặc ở Sóc Châu; tướng lĩnh, ngoại thích nhà Bắc Tề trong lịch sử Trung Quốc.
Mới!!: Hộc Luật hoàng hậu (Bắc Tề Hậu Chúa) và Hộc Luật Quang · Xem thêm »
Hộc Luật Tiện
Hộc Luật Tiện (chữ Hán: 斛律羡, ? – 572), tên tự là Phong Nhạc, người bộ tộc Hộc Luật, dân tộc Sắc Lặc ở Sóc Châu; tướng lĩnh, ngoại thích nhà Bắc Tề trong lịch sử Trung Quốc.
Mới!!: Hộc Luật hoàng hậu (Bắc Tề Hậu Chúa) và Hộc Luật Tiện · Xem thêm »
Lịch sử Trung Quốc
Nền văn minh Trung Quốc bắt nguồn tại các khu vực thung lũng dọc theo Hoàng Hà và Trường Giang trong Thời đại đồ đá mới, nhưng cái nôi của nền văn minh Trung Quốc được cho là tại Hoàng Hà.
Mới!!: Hộc Luật hoàng hậu (Bắc Tề Hậu Chúa) và Lịch sử Trung Quốc · Xem thêm »
Mục Hoàng Hoa
Mục Hoàng Hoa (chữ Hán: 穆黃花) là hoàng hậu thứ ba của Bắc Tề Hậu Chúa Cao Vĩ trong lịch sử Trung Quốc.
Mới!!: Hộc Luật hoàng hậu (Bắc Tề Hậu Chúa) và Mục Hoàng Hoa · Xem thêm »
Tư trị thông giám
Tư trị thông giám (chữ Hán: 資治通鑒; Wade-Giles: Tzuchih T'ungchien) là một cuốn biên niên sử quan trọng của Trung Quốc, với tổng cộng 294 thiên và khoảng 3 triệu chữ.
Mới!!: Hộc Luật hoàng hậu (Bắc Tề Hậu Chúa) và Tư trị thông giám · Xem thêm »