Logo
Unionpedia
Giao tiếp
Tải nội dung trên Google Play
Mới! Tải Unionpedia trên thiết bị Android™ của bạn!
Miễn phí
truy cập nhanh hơn trình duyệt!
 

El filibusterismo

Mục lục El filibusterismo

El filibusterismo (Kẻ phản bội) là tiểu thuyết thứ hai được viết bởi người anh hùng dân tộc Philippines José Rizal.

21 quan hệ: Anh hùng dân tộc, Đế quốc Tây Ban Nha, Bỉ, Cách mạng Philippines, Châm biếm, Gent, Hư cấu, José Rizal, Lịch sử Philippines, Makamisa, Manila, Noli Me Tángere, Philippines, Quần đảo, Thái Bình Dương, Tiếng Anh, Tiếng Filipino, Tiếng Tây Ban Nha, Tiểu thuyết, Trung Quốc, 1891.

Anh hùng dân tộc

Anh hùng dân tộc là một danh từ chung dùng để chỉ người có công lao kiệt xuất trong cuộc đấu tranh cho sự trường tồn và phát triển của một dân tộc, được nhân dân suy tôn và cả lịch sử dân tộc ghi nhận.

Mới!!: El filibusterismo và Anh hùng dân tộc · Xem thêm »

Đế quốc Tây Ban Nha

Đế quốc Thực dân Tây Ban Nha (Imperio español) là một trong những đế quốc lớn nhất thế giới và là một trong những đế quốc toàn cầu đầu tiên trên thế giới.

Mới!!: El filibusterismo và Đế quốc Tây Ban Nha · Xem thêm »

Bỉ

Bỉ, tên chính thức là Vương quốc Bỉ, là một quốc gia có chủ quyền tại Tây Âu.

Mới!!: El filibusterismo và Bỉ · Xem thêm »

Cách mạng Philippines

Cuộc cách mạng Philippines (tiếng Filipino: Himagsikang Pilipino), được gọi là Chiến tranh Tagalog (tiếng Tây Ban Nha: Guerra Tagalog) bởi người Tây Ban Nha, là một cuộc cách mạng và cuộc xung đột tiếp theo đã chiến đấu giữa người dân Philippines và các cơ quan thực dân Tây Ban Nha. Cuộc cách mạng Philippines bắt đầu vào tháng 8 năm 1896, khi chính quyền Tây Ban Nha phát hiện ra Katipunan, một tổ chức bí mật chống thực dân. Katipunan, được chỉ huy bởi Andrés Bonifacio, là một phong trào giải phóng mà mục tiêu của nó là độc lập với Tây Ban Nha thông qua cuộc nổi dậy có vũ trang. Tổ chức này đã bắt đầu ảnh hưởng nhiều đến Philippines. Trong một cuộc tụ tập quần chúng ở Caloocan, các nhà lãnh đạo của Katipunan đã tổ chức thành một chính phủ cách mạng, đặt tên cho chính phủ mới thành lập "Haring Bayang Katagalugan" và công khai tuyên bố một cuộc cách mạng có vũ trang trên toàn quốc. Bonifacio kêu gọi một cuộc tấn công vào thủ đô Manila. Cuộc tấn công này thất bại; Tuy nhiên, các tỉnh lân cận bắt đầu nổi dậy. Đặc biệt, quân nổi dậy ở Cavite do Mariano Alvarez và Emilio Aguinaldo (những người thuộc hai phe khác nhau của Katipunan) giành được những chiến thắng ban đầu. Một cuộc đấu tranh quyền lực trong số những nhà cách mạng dẫn đến cái chết của Bonifacio năm 1897, với lệnh chuyển sang Aguinaldo, người đã lãnh đạo chính quyền cách mạng của chính mình. Năm đó, các nhà cách mạng và người Tây Ban Nha đã ký kết Hiệp ước Biak-na-Bato, tạm thời giảm các vụ xung đột. Aguinaldo và các nhân viên Philipin khác đã tự sát ở Hong Kong. Tuy nhiên, cuộc chiến không bao giờ hoàn toàn chấm dứt.. Vào ngày 21 tháng 4 năm 1898, Hoa Kỳ đã phóng một cuộc phong tỏa hải quân Cuba, đây là hành động quân sự đầu tiên của Chiến tranh Tây Ban Nha-Mỹ. Ngày 1 tháng 5, Phi đội Hải quân Hoa Kỳ dưới sự chỉ huy của George Dewey, đã đánh bại Hải quân Tây Ban Nha trong trận vịnh Manila, chiếm quyền kiểm soát Manila. Vào ngày 19 tháng 5, Aguinaldo, liên minh không chính thức với Hoa Kỳ, trở về Philippines và tiếp tục các cuộc tấn công chống lại người Tây Ban Nha. Vào tháng 6, quân nổi dậy đã giành quyền kiểm soát gần như toàn bộ Philippines, ngoại trừ Manila. Vào ngày 12 tháng 6, Aguinaldo đã ban hành Tuyên ngôn độc lập của Philippine. Mặc dù điều này có nghĩa là ngày kết thúc của cuộc cách mạng, cả Tây Ban Nha lẫn Hoa Kỳ đều không công nhận sự độc lập của Philippine. Sự cai trị của người Tây Ban Nha của Philippines chính thức kết thúc với Hiệp ước Paris năm 1898, cũng đã chấm dứt Chiến tranh Tây Ban Nha-Mỹ. Trong hiệp ước, Tây Ban Nha đã nhượng quyền kiểm soát Philippines và các lãnh thổ khác sang Hoa Kỳ. Có một hòa bình không thoải mái xung quanh Manila, với lực lượng Mỹ kiểm soát thành phố và lực lượng Philippines yếu hơn xung quanh họ. Ngày 4 tháng 2 năm 1899, tại trận Manila, cuộc chiến nổ ra giữa quân đội Phi-lip-pin và bắt đầu chiến tranh Philippine-Mỹ, Aguinaldo ngay lập tức ra lệnh "hòa bình và các mối quan hệ thân thiện với người Mỹ bị phá vỡ và Mỹ được coi như kẻ thù ". Vào tháng 6 năm 1899, Cộng hòa Philippines đầu tiên chính thức tuyên chiến với Hoa Kỳ. Philippines đã không trở thành một quốc gia độc lập được quốc tế công nhận cho đến năm 1946.

Mới!!: El filibusterismo và Cách mạng Philippines · Xem thêm »

Châm biếm

Châm biếm là một trong những thủ pháp nghệ thuật dùng lời lẽ sắc sảo, cay độc, thâm thuý để vạch trần thực chất xấu xa của những đối tượng (cá nhân) và hiện tượng này hay khác trong xã hội.

Mới!!: El filibusterismo và Châm biếm · Xem thêm »

Gent

Gent (Gent,; Gand; Gent; tên cũ Gaunt trong tiếng Anh) là một thành phố và đô thị tọa lạc ở Bỉ.

Mới!!: El filibusterismo và Gent · Xem thêm »

Hư cấu

Hư cấu hay Giả tưởng là phương thức xây dựng hình tượng điển hình qua việc sáng tạo ra những giá trị mới, những yếu tố mới, như sự kiện, cảnh vật, nhân vật trong một tác phẩm theo sự tưởng tượng của tác gi.

Mới!!: El filibusterismo và Hư cấu · Xem thêm »

José Rizal

'''José Rizal (1861-1896)''' José Rizal (1861–1896) là nhà thơ, thầy thuốc và nhà hoạt động dân chủ của Philippines.

Mới!!: El filibusterismo và José Rizal · Xem thêm »

Lịch sử Philippines

Lịch sử Philippines khác biệt nhiều mặt so với các quốc gia trong vùng Đông Nam Á, là nước duy nhất không bị ảnh hưởng bởi Phật giáo và Ấn giáo, Philippines ngày nay là quốc gia có đa số dân cư theo Công giáo.

Mới!!: El filibusterismo và Lịch sử Philippines · Xem thêm »

Makamisa

Makamisa là một cuốn tiểu thuyết chưa được hoàn thành của nhà văn, nhà yêu nước José Rizal.

Mới!!: El filibusterismo và Makamisa · Xem thêm »

Manila

Manila (phát âm tiếng Anh Philippines:; Maynilà) là thủ đô và là thành phố lớn thứ nhì của Philippines.

Mới!!: El filibusterismo và Manila · Xem thêm »

Noli Me Tángere

Noli Me Tángere (Đừng động vào tôi) là một cuốn tiểu thuyết được viết bởi José Rizal, một người anh hùng dân tộc của Philippines.

Mới!!: El filibusterismo và Noli Me Tángere · Xem thêm »

Philippines

Không có mô tả.

Mới!!: El filibusterismo và Philippines · Xem thêm »

Quần đảo

Quần đảo Ksamili thuộc Albania Quần đảo Fernando de Noronha Quần đảo là một dãy, chuỗi hoặc một nhóm đảo nằm gần nhau.

Mới!!: El filibusterismo và Quần đảo · Xem thêm »

Thái Bình Dương

Thái Bình Dương trên bản đồ thế giới Thái Bình Dương là đại dương lớn nhất địa cầu, nó trải dài từ Bắc Băng Dương ở phía bắc đến Nam Băng Dương (hay châu Nam Cực phụ thuộc định nghĩa) ở phía nam, bao quanh là châu Á và châu Úc ở phía tây và châu Mỹ ở phía đông.

Mới!!: El filibusterismo và Thái Bình Dương · Xem thêm »

Tiếng Anh

Tiếng Anh (English) là một ngôn ngữ German Tây, được nói từ thời sơ kỳ Trung cổ tại Anh và nay là lingua franca toàn cầu.

Mới!!: El filibusterismo và Tiếng Anh · Xem thêm »

Tiếng Filipino

Tiếng Filipino là một ngôn ngữ dựa theo tiếng Tagalog và là một trong hai ngôn ngữ chính thức của Philippines, cùng với tiếng Anh.

Mới!!: El filibusterismo và Tiếng Filipino · Xem thêm »

Tiếng Tây Ban Nha

Tiếng Tây Ban Nha (español), cũng được gọi là tiếng Castilla hay tiếng Y Pha Nho theo lối nói cũ, là một ngôn ngữ thuộc nhóm Iberia-Rôman của nhóm ngôn ngữ Rôman, và là tiếng phổ biến thứ 4 trên thế giới theo một số nguồn, trong khi có nguồn khác liệt kê nó là ngôn ngữ phổ biến thứ 2 hay thứ 3.

Mới!!: El filibusterismo và Tiếng Tây Ban Nha · Xem thêm »

Tiểu thuyết

Tiểu thuyết là một thể loại văn xuôi có hư cấu, thông qua nhân vật, hoàn cảnh, sự việc để phản ánh bức tranh xã hội rộng lớn và những vấn đề của cuộc sống con người, biểu hiện tính chất tường thuật, tính chất kể chuyện bằng ngôn ngữ văn xuôi theo những chủ đề xác định.

Mới!!: El filibusterismo và Tiểu thuyết · Xem thêm »

Trung Quốc

Trung Quốc, tên chính thức là nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, là một quốc gia có chủ quyền nằm tại Đông Á. Đây là quốc gia đông dân nhất trên thế giới, với số dân trên 1,405 tỷ người. Trung Quốc là quốc gia độc đảng do Đảng Cộng sản cầm quyền, chính phủ trung ương đặt tại thủ đô Bắc Kinh. Chính phủ Trung Quốc thi hành quyền tài phán tại 22 tỉnh, năm khu tự trị, bốn đô thị trực thuộc, và hai khu hành chính đặc biệt là Hồng Kông và Ma Cao. Chính phủ nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa cũng tuyên bố chủ quyền đối với các lãnh thổ nắm dưới sự quản lý của Trung Hoa Dân Quốc (Đài Loan), cho Đài Loan là tỉnh thứ 23 của mình, yêu sách này gây tranh nghị do sự phức tạp của vị thế chính trị Đài Loan. Với diện tích là 9,596,961 triệu km², Trung Quốc là quốc gia có diện tích lục địa lớn thứ tư trên thế giới, và là quốc gia có tổng diện tích lớn thứ ba hoặc thứ tư trên thế giới, tùy theo phương pháp đo lường. Cảnh quan của Trung Quốc rộng lớn và đa dạng, thay đổi từ những thảo nguyên rừng cùng các sa mạc Gobi và Taklamakan ở phía bắc khô hạn đến các khu rừng cận nhiệt đới ở phía nam có mưa nhiều hơn. Các dãy núi Himalaya, Karakoram, Pamir và Thiên Sơn là ranh giới tự nhiên của Trung Quốc với Nam và Trung Á. Trường Giang và Hoàng Hà lần lượt là sông dài thứ ba và thứ sáu trên thế giới, hai sông này bắt nguồn từ cao nguyên Thanh Tạng và chảy hướng về vùng bờ biển phía đông có dân cư đông đúc. Đường bờ biển của Trung Quốc dọc theo Thái Bình Dương và dài 14500 km, giáp với các biển: Bột Hải, Hoàng Hải, biển Hoa Đông và biển Đông. Lịch sử Trung Quốc bắt nguồn từ một trong những nền văn minh cổ nhất thế giới, phát triển tại lưu vực phì nhiêu của sông Hoàng Hà tại bình nguyên Hoa Bắc. Trải qua hơn 5.000 năm, văn minh Trung Hoa đã phát triển trở thành nền văn minh rực rỡ nhất thế giới trong thời cổ đại và trung cổ, với hệ thống triết học rất thâm sâu (nổi bật nhất là Nho giáo, Đạo giáo và thuyết Âm dương ngũ hành). Hệ thống chính trị của Trung Quốc dựa trên các chế độ quân chủ kế tập, được gọi là các triều đại, khởi đầu là triều đại nhà Hạ ở lưu vực Hoàng Hà. Từ năm 221 TCN, khi nhà Tần chinh phục các quốc gia khác để hình thành một đế quốc Trung Hoa thống nhất, quốc gia này đã trải qua nhiều lần mở rộng, đứt đoạn và cải cách. Trung Hoa Dân Quốc lật đổ triều đại phong kiến cuối cùng của Trung Quốc là nhà Thanh vào năm 1911 và cầm quyền tại Trung Quốc đại lục cho đến năm 1949. Sau khi Đế quốc Nhật Bản bại trận trong Chiến tranh thế giới thứ hai, Đảng Cộng sản đánh bại Quốc dân Đảng và thiết lập nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa tại Bắc Kinh vào ngày 1 tháng 10 năm 1949, trong khi đó Quốc dân Đảng dời chính phủ Trung Hoa Dân Quốc đến đảo Đài Loan và thủ đô hiện hành là Đài Bắc. Trong hầu hết thời gian trong hơn 2.000 năm qua, kinh tế Trung Quốc được xem là nền kinh tế lớn và phức tạp nhất trên thế giới, với những lúc thì hưng thịnh, khi thì suy thoái. Kể từ khi tiến hành cuộc cải cách kinh tế vào năm 1978, Trung Quốc trở thành một trong các nền kinh kế lớn có mức tăng trưởng nhanh nhất. Đến năm 2014, nền kinh tế Trung Quốc đã đạt vị trí số một thế giới tính theo sức mua tương đương (PPP) và duy trì ở vị trí thứ hai tính theo giá trị thực tế. Trung Quốc được công nhận là một quốc gia sở hữu vũ khí hạt nhân và có quân đội thường trực lớn nhất thế giới, với ngân sách quốc phòng lớn thứ nhì. Nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa trở thành một thành viên của Liên Hiệp Quốc từ năm 1971, khi chính thể này thay thế Trung Hoa Dân Quốc trong vị thế thành viên thường trực của Hội đồng Bảo an Liên Hiệp Quốc. Trung Quốc cũng là thành viên của nhiều tổ chức đa phương chính thức và phi chính thức, trong đó có WTO, APEC, BRICS, SCO, và G-20. Trung Quốc là một cường quốc lớn và được xem là một siêu cường tiềm năng.

Mới!!: El filibusterismo và Trung Quốc · Xem thêm »

1891

Văn bản liên kết Năm 1891 (MDCCCXCI) là một năm thường bắt đầu vào Thứ năm (liên kết sẽ hiển thị đầy đủ lịch) trong Lịch Gregory (hoặc một năm thường bắt đầu vào Thứ ba trong Lịch Julius chậm hơn 12 ngày).

Mới!!: El filibusterismo và 1891 · Xem thêm »

Lối raIncoming
Chào! Chúng tôi đang ở trên Facebook bây giờ! »