Mục lục
10 quan hệ: Danh sách chư hầu vương Tây Hán, Hán Nguyên Đế, Hán thư, Hiếu Vương, Lưu Cánh, Lưu Hưng, Phó chiêu nghi (Hán Nguyên Đế), Phùng Phụng Thế, Phùng Viện, Vương Chính Quân.
Danh sách chư hầu vương Tây Hán
Danh sát này liệt kê các chư hầu vương của triều Tây Hán.
Xem Lưu Hưng (Trung Sơn vương) và Danh sách chư hầu vương Tây Hán
Hán Nguyên Đế
Hán Nguyên Đế (chữ Hán: 漢元帝; 76 TCN - 33 TCN), tên thật là Lưu Thích (劉奭), là vị Hoàng đế thứ 11 của nhà Tây Hán trong lịch sử Trung Quốc.
Xem Lưu Hưng (Trung Sơn vương) và Hán Nguyên Đế
Hán thư
Hán thư (Phồn thể: 漢書; giản thể: 汉书) là một tài liệu lịch sử Trung Quốc cổ đại viết về giai đoạn lịch sử thời Tây Hán từ năm 206 TCN đến năm 25.
Xem Lưu Hưng (Trung Sơn vương) và Hán thư
Hiếu Vương
Hiếu Vương (chữ Hán: 孝王) là thụy hiệu của một số vị quân chủ.
Xem Lưu Hưng (Trung Sơn vương) và Hiếu Vương
Lưu Cánh
Lưu Cánh (chữ Hán: 刘竟, ? - 35 TCN), tức Trung Sơn Ai vương (中山哀王), là chư hầu vương thứ bảy của nước Trung Sơn, chư hầu nhà Hán trong lịch sử Trung Quốc Lưu Cánh là con trai thứ năm của Hán Tuyên Đế Lưu Tuân, vua thứ 9 của nhà Hán, mẫu thân ông là Nhung tiệp dư.
Xem Lưu Hưng (Trung Sơn vương) và Lưu Cánh
Lưu Hưng
Lưu Thắng (劉興) có thể là.
Xem Lưu Hưng (Trung Sơn vương) và Lưu Hưng
Phó chiêu nghi (Hán Nguyên Đế)
Phó Chiêu nghi (chữ Hán: 傅昭儀, ? - 2 TCN), còn được gọi là Định Đào Phó thái hậu (定陶傅太后) hoặc Định Đào Cung vương mẫu (定陶恭王母), là phi tần của Hán Nguyên Đế Lưu Thích, vị Hoàng đế thứ 10 của nhà Hán.
Xem Lưu Hưng (Trung Sơn vương) và Phó chiêu nghi (Hán Nguyên Đế)
Phùng Phụng Thế
Phùng Phụng Thế (chữ Hán: 馮奉世; ? – 39 TCN), tên tự là Tử Minh, người huyện Lộ quận Thượng Đảng, tướng lĩnh thời Tây Hán.
Xem Lưu Hưng (Trung Sơn vương) và Phùng Phụng Thế
Phùng Viện
''Tiệp dư đáng hùng đồ'' (婕妤挡熊图), tranh vẽ bởi Kim Đình Tiêu (金廷标) ''Tiệp dư đáng hùng'' trong Nữ sử châm đồ (女史箴图), vẽ bởi Cố Khải Chi (顾恺之) Phùng Viện (chữ Hán: 馮媛; ? - 6 TCN), hay còn gọi Phùng chiêu nghi (馮昭儀), là một phi tần của Hán Nguyên Đế Lưu Thích, mẹ của Trung Sơn Hiếu vương Lưu Hưng và là bà nội của Hán Bình Đế Lưu Khản (劉衎) hay Lưu Diễn.
Xem Lưu Hưng (Trung Sơn vương) và Phùng Viện
Vương Chính Quân
Vương Chính Quân (chữ Hán: 王政君; 71 TCN - 3 tháng 2, 13), thường được gọi là Hiếu Nguyên Vương hoàng hậu (孝元王皇后) hoặc Hiếu Nguyên hoàng thái hậu (孝元皇太后), là Hoàng hậu duy nhất của Hán Nguyên Đế Lưu Thích, mẹ của Hán Thành Đế Lưu Ngao trong lịch sử Trung Quốc.