Mục lục
2 quan hệ: Đẳng tĩnh, Nước bề mặt.
Đẳng tĩnh
Đẳng tĩnh (tiếng Anh: isostasy) là một thuật ngữ sử dụng trong địa chất học để chỉ trạng thái cân bằng trọng lực giữa thạch quyển và quyển mềm của Trái Đất mà theo đó các mảng kiến tạo "nổi" ở một độ cao nhất định tùy thuộc vào bề dày và mật độ của chúng.
Xem Nước băng tan và Đẳng tĩnh
Nước bề mặt
Nước bề mặt là nước trên bề mặt của trái đất như ở sông, hồ, đầm lầy, hay đại dương.